Bỏ rơi ma vương tổng tài – chương 152

Chương 152   Đều có ý thức

“Thực xin lỗi, tổng giám đốc.” Ôn Nhược Nhàn vội vàng tạ lỗi, thân là thư kí lâu năm của tổng tài tập đoàn Đường Thịnh, nàng biết rõ, nhận sai đúng lúc đúng chỗ trước mặt thủ trưởng là nguyên tắc cơ bản nhất, cho dù cô đến muộn là vì có chuyện khẩn cấp phải giải quyết, cô cũng chỉ có thể nuốt vào trong bụng mà thôi.

“Lên xe.” Quý Dương bỏ xuống một câu, cất bước vào trong xe ô tô, nàng đành phải kiên trì ngồi xuống ghế cạnh tay lái.

Nàng không biết phải đi đến đâu, đành phải nhìn khuôn mặt nghiêng của Qúy Dương, không lên tiếng nữa, đợi đến khi xe ô tô đi vào một ngõ nhỏ miễn cưỡng mới có thể đi vào, nàng vẫn không rõ vì sao lại thế này.

Quý Dương xuống xe, quay đầu nhìn Ôn Nhược Nhàn vẫn còn ngồi bên trong, hơi cao giọng ra lệnh: “Thư kí Ôn, xuống xe.”

“Ồ, vâng.” Nàng đẩy cửa xe, cuống quít bước xuống, bước nhanh đến chỗ hắn.

“Chúng ta phải tìm được một người mở khóa ở gần đây.” Quý Dương lầm bầu lầu bầu, hết nhìn đông lại nhìn tây quanh ngõ nhỏ.

Ôn Nhược Nhàn lấy ra một quyển sổ danh thiếp trong cặp đựng công văn, động tác thuần thục tìm kiếm, “Tổng giám đốc, nếu ngài muốn tìm người mở khóa, tôi có biết một công ty chuyên mở các loại khóa, lần trước két sắt của tổng tài cũng do công ty này phái người chuyên nghiệp đến mở.”

Quý Dương liếc mắt vài lần, hơi lo lắng, “Ừm, vậy cô gọi điện thoại bảo người ta lập tức lại đây.”

“Vâng.” Ôn Nhược Nhàn khép quyển sổ lại, nhanh chóng gọi điện thoại cho đối phương.

Quý Dương nhìn nàng, thấy nàng nói chuyện khoái trá với đối phương xong xuôi, lại nói thêm mấy câu muốn người ta phải cam đoan đến được đây trong thời gian ngắn nhất, mà sự thật chứng minh, khi người được công ty mở khóa thở hổn hà hổn hển đứng trước mặt bọn họ, trước sau chỉ tốn không đến năm phút đồng hồ, thật không khó nhìn ra hiệu suất làm việc của nàng quá mức hoàn mỹ, khó trách tên Doãn Lạc Hàn kia lại có thể trọng dụng nàng rất nhiều năm.

Được Qúy Dương dẫn dắt, nhanh chóng tìm thấy căn phòng mà Doãn Lạc Hàn đã viết địa chỉ lên giấy, nhân viên mở khóa loay hoay một lát với cánh cửa chống trộm rồi nhanh chóng mở được.

Sau khi Quý Dương yêu cầu người mở khóa nhanh tay nhanh chân lắp một ổ khóa mới, Quý Dương vừa nói với Ôn Nhược Nhàn vừa đẩy cửa đi vào, “Thư kí Ôn, cô đi tìm di động của cô ấy đi.”

Vốn ai cũng nghĩ trong phòng sẽ không có một bóng người, không ngờ lại thấy một thân ảnh đang cuộn mình trên sô pha, cô ấy hiển nhiên đã bị tiếng mở khóa cùng tiếng nói chuyện của bọn họ làm bừng tỉnh, đang xoa xoa hai mắt sương mù ngồi dậy.

Gặp cánh cửa chống trộm mở lớn, lại nhìn thấy có người tới, hai trong mắt Chỉ Dao trừng lớn, “Quý Dương, thư kí Ôn, hai… Hai người sao lại vào được? Lại còn bảo người phá khóa?”

Xong thật rồi, Quý Dương và Ôn Nhược Nhàn hai mặt nhìn nhau, thầm than vãn sao Chỉ Dao lại có thể ở chỗ này, bọn họ biết chuyện của Doãn Lạc Hàn rõ như lòng bàn tay, cũng biết chuyện giữa Doãn Lạc Hàn và Lăng Mân Huyên tuyệt đối không thể để Chỉ Dao biết được.

“À ừm… Đúng vậy, anh trở lại vì muốn lấy mấy thứ cho Mân Huyên.” Hắn không quen không biết Mân Huyên, lí do này nói ra thật sự rất không lọt tai, Quý Dương vỗ vỗ cái trán phát đau, âm thầm oán hận tên tiểu tử Doãn Lạc Hàn ném cho mình một mớ bùng nhùng.

“Anh trở về lấy mấy thứ cho Mân Huyên?” Chỉ Dao hoàn toàn không tin vào hai lỗ tai mình, khi nào thì Quý Dương lại thân thiết với Mân Huyên như vậy, chẳng lẽ là… Mân Mân đi cả đêm không về có liên quan tới Qúy Dương?

Nhìn ánh mắt Chỉ Dao chuyển dần từ hoài nghi sang ái muội, Quý Dương dở khóc dở cười, càng cảm thấy có chút hoang đường, nhưng hắn cũng không thể mở miệng giải thích, rõ ràng là nên để cho Chỉ Dao hiểu lầm mới là tốt nhất, hắn chịu tiếng xấu thay cho tiểu tử Doãn Lạc Hàn kia, vẫn còn đỡ hơn chuyện chân tướng bị vạch trần.

Ôn Nhược Nhàn đẩy đẩy gọng kính đen, đột nhiên lên tiếng, “Giản tiểu thư, thật ra tổng giám đốc đến nơi này lấy mấy thứ vì Lăng tiểu thư, bạn thân của cô bị bệnh, cô ấy té xỉu ở ven đường, tổng giám đốc đúng lúc bắt gặp, đã cứu cô ấy.”

Hai ánh mắt tràn ngập kinh ngạc cùng lúc bắn về phía Ôn Nhược Nhàn, cứ việc Quý Dương có chút kinh ngạc, nhưng ngẫm nghĩ cẩn thận lại, đây thật là lý do lấp liếm tốt nhất trước mắt.

Chỉ Dao kinh ngạc bật dậy khỏi sô pha, ngơ ngác, “Mân Mân… Mân Mân té xỉu? Sao có thể té xỉu? Cô ấy đâu? Bây giờ ở nơi nào? Em… Em muốn nhìn thấy cô ấy.”

“Cánh tay cô ấy bị gãy, hiện tại đang nằm trong bệnh viện, nhưng đã qua cơn nguy hiểm.” Quý Dương hợp thời tiếp lời, đầu óc đột nhiên lóe lên một ý niệm, Chỉ Dao biết chuyện của Mân Huyên rồi, tuyệt đối sẽ yêu cầu đi thăm, như vậy tiểu tử Doãn Lạc Hàn kia không thể mang Mân Huyên về biệt thự dưới mí mắt Chỉ Dao. Tức là, đến tận khi Mân Huyên khỏi hẳn, cậu ta cũng không thể quang minh chính đại nhìn thấy cô ấy, làm cho tên mồm miệng ác độc kia hiểu thấu con tim mình sớm một chút cũng không phải là chuyện không tốt gì, chỉ mong một phen khổ tâm này của Quý Dương hắn có thể thu được hiệu quả như mong muốn mà thôi.

“Bệnh viện? Được rồi, hai người nhanh chóng đưa em đi thôi.” Chỉ Dao vừa nói thầm vừa chạy vào toilet, bên ngoài lập tức nghe thấy tiếng cô rửa mặt chải đầu.

Ôn Nhược Nhàn và Quý Dương im lặng liếc nhìn nhau một cái, Quý Dương xoay người gọi điện thoại, nói cho Doãn Lạc Hàn chuyện bất ngờ xảy ra bên này.

*******

Trong phòng bệnh,

Bác sĩ Lý đã bước ra ngòa, hộ sỉ đẩy xe tới, bên trên có một chén cháo hoa nóng hôi hổi, nhẹ nhàng đặt xuống tủ đầu giường.

Nhìn hai tay Mân Huyên không thể hoạt động, cô hộ sĩ bưng bát cháo hoa lên, “Lăng tiểu thư, tôi đút cho cô nhé!”

“Được, cám ơn cô.” Lăng Mân Huyên nở nụ cười ngọt ngào, được hộ sĩ giúp đỡ ngồi dậy, nói thật ra, từ ngày hôm qua tới bây giờ nàng chưa được một giọt nước nào vào bụng cả, hiện tại lại ngửi thấy mùi thức ăn, cảm giác càng thêm đói bụng.

Một người chống cằm ngồi trên sô pha, bần thần nhìn chằm chằm khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt nở nụ cười ngọt ngào, vẻ mặt của cô gái này trước mặt hắn vĩnh viễn đều chỉ là cứng ngắc không cảm xúc, thì ra cũng có thể cười sáng lạn như vậy.

Sau khi tiễn bước Quý Dương, theo đạo lý mà nói, hắn nên lập tức rời đi mới đúng, công ty còn có một đống công việc đang chờ hắn trở về xử lý, Từ Bang đã gọi mấy cuộc điện thoại uyển chuyển thúc giục hắn nhanh chóng về công ty rồi.

Nhưng hai chân hắn hình như cũng có ý thức của chính nó, chỉ khăng khăng chôn chặt ở chỗ này, không muốn rời đi.

~~~~~****~~~~~

Ây dà, mình đã trở lại rùi ^^~ Mọi người chơi hè có vui không ^^~

Thẻ:, , , ,

About matsuri2111

Yêu chính mình!

42 responses to “Bỏ rơi ma vương tổng tài – chương 152”

  1. linhholla2210 says :

    Mừg ss đã trở lại ^^ ss thi thố tốt chứ

  2. pe u says :

    hihi cuối cùng bạn cũng trở lại oy. thanks bạn nha

  3. Lan anh ʚɞ says :

    Trời ơi..! Yêu nàng chết mất, nhớ nàng cũng chết đc luôn… Nàng đừng phụ lòng ta edit chậm nữa nhé *nc mắt lưng tròng…* đợi nàng cả tháng nay ta khổ tâm lắm lắm…. Ps: cảm ơn nàng đã post tiếp nha :*

  4. nguyenhotboy says :

    cuoi cung nang cung tro lai rui minh tuong nang quen moi nguoi ruj chu. Nhung du sao cung cam on nang da post truyen tiep. Yeu nang nhju

  5. Yvonne S Nguyen says :

    Oa. Iu nàng quá nà. Hjhjhj. Chơi hè ko vui gì hết a. Còn nàng a?

  6. hoavong says :

    Thanks nang, cuoi cung nang cung tro lai, hoan ho. Bay gio thi k so that vong khi ngay nao minh cung vo nha nang ma k co j rui.

  7. Mai says :

    cho mai moj thay nag tro laj.ngay nao mjnh cung ghe

  8. huynh nhu says :

    thanks sis nha

  9. wildgrass11 says :

    welcome ur back, tks 🙂

  10. ni says :

    ti ac qua di bo ca nha di choi gan ca thang… ti den bu cho ca nha khoang vai chuong moi bu dap duoc vet thuong cua bon mu0i vi nho lac ca ca va man huyen ti……..

  11. ni says :

    quen mat ca nha nho ti nhieu nhat…..

  12. ybang says :

    thanks nha

  13. natsume says :

    ta nho nang mun khoc.nang tro lai ta vui lam.doc xong chuong moi co the ngu ngon dc rui.hun nang ne…

  14. Lan anh ʚɞ says :

    Ách…vậy h nàng rảnh rồi à? Sẽ post tr chăm hơn đúng k? 8*

  15. lina says :

    ss về ùi, mừng quá. Tưởng ss kêu 26 là thy xong mà, hum nay mới thấy có chap mới * sụt sùi *

  16. thanh nga says :

    matsuri ơi, nàng thi tốt không nà???sau gần 1 tháng giờ nàng đã quay trở lại..ôi chao iu nàng qúa*chụt chụt*

  17. mai trang says :

    cuoi cung ban cung da tro lai. minh lai co the tiep tuc dc doc truyen nay roi. Thank ban nhieu nha.

  18. trangdongbaodi says :

    Thanks nang.đang mong nàng lắm đó

  19. Bông Bông says :

    Bạn ơi tr này có HE ko nhỉ :(, đọc cái tên tr sỡ MM bỏ theo Chính Vũ quá, dù DLH có lãnh khốc, hơi ác tý nhưng mà anh ta cũng là con người lớn lên trong tuổi thơ bị đánh cắp nên mang đầy thù hận :(. Mình vẫn bỏ 1 phiếu cho DLH ^^. Thanks bạn nhé! Tr hay lắm

  20. umami says :

    huhu, sis ơi, sis trở lại rồi em mừng quá. ngày nào em cũng vào mà chẳng thấy sis. cảm ơn sis nhiều nhé!

  21. hà bé says :

    chị iêu truyện còn bnhiêu chương nữa thì hềt. em đợi ra hết rồi đọc chứ đọc ntn ức chế lắm T.T

  22. ~.~ Mylybk . Xú Nữ Thiên Tài =.= says :

    hú hú sis đã căm bách ùi ^^

  23. tieuphuong says :

    hix, mung roi nuoc mat

  24. searatsuki says :

    hi! mình mới ghé nhà bạn thấy truyện bạn edit hay wa’
    mong chap mới ghê
    thanks bạn nhìu lém 🙂

  25. gnept says :

    thank nag, ta thật thê thảm mà bây h cũng chưa nghỉ hè nữa

  26. hoa says :

    bạn bỏ tụi này lâu quá

  27. thùy dung says :

    bạn ơi truyện này bao gio bạn lại post chương tiếp hay quá bạn ơi, nếu có thể bạn post 2 chương một lúc được không

  28. Kieuan_kute says :

    Oj doj ss moj ca chan ruj thank ssda tro laj nha!

  29. heo con says :

    e cho dok truyen cua c sap bjen thanh hon vong phu ruj?hjc

  30. Ỉn Choco says :

    hóng page của ss mãi thì chẳng thấy chap mới, thế mà vừa đi chơi mấy hôm, về đã thấy một đống ><

Bình luận về bài viết này