Bỏ rơi ma vương tổng tài – chương 129

Chương 129   Trừng phạt như thế nào

“Là Lạc ca ca…. Là giọng của Lạc ca ca….” Trong phòng vang lên tiếng Chỉ Dao hét lên hưng phấn dị thường.

Cả người Mân Huyên không ngừng run rẩy, mồ hôi lạnh theo hai má chảy xuống dưới, nàng liều mạng vặn vẹo cổ tay bị nắm chặt, quật cường cắn môi hạ quyết tâm không đi cầu hắn, nhưng mà Chỉ Dao sắp lao ra khỏi phòng, mà hắn cũng làm bộ như không có việc gì cầm lấy tay cổ tay nàng không buông, nàng biết chính mình không đấu lại hắn, thật sự là không đấu lại hắn được, nàng không thể không lựa chọn thỏa hiệp.

“Tôi…. Tôi cầu anh…. Cầu anh buông ra…. Tôi sai lầm rồi…. Tôi không nên dối gạt anh…. Anh muốn trừng phạt tôi như thế nào đều được…. Chỉ cầu anh đừng làm cho Chỉ Dao nhìn thấy tất cả… Cầu anh….”

Nàng đau khổ cầu xin, ném tự tôn xuống, dùng ánh mắt cầu xin nhìn khuôn mặt lạnh lùng của hắn, nàng không muốn làm thương tổn Chỉ Dao, thật sự không hề muồn….

“Tốt nhất nhớ kỹ lời cô vừa nói. Ngẫm lại xem tôi sẽ trừng phạt cô như thế nào…..” Giọng nói ý vị thâm trường của hắn thốt ra khỏi đôi môi mỏng, lạnh lẽo như lưỡi dao sắc bén đâm vào thân thể nàng.

Cổ tay nàng bị buông lỏng ra, thoáng chốc chân nàng mềm nhũn, lăng lăng rút lui dựa vào vách tường phía sau, tiếng bước chân dồn dập chạy ra cửa phòng.

“Lạc ca ca, Lạc ca ca, thật là anh….” Chỉ Dao chống vào khung cửa, vui sướng kêu lên.

“Chỉ Dao….” Đường cong trên khuôn mặt lạnh lùng kia lập tức liền trở nên dịu dàng, hắn xoay người sang nơi phát ra tiếng nói của Chỉ Dao, lộ ra khuôn mặt tươi cười hiếm có khó gặp.

Chỉ Dao phảng phất như một con bướm nhào vào lòng Doãn Lạc Hàn, dùng sức cọ cọ đầu vào ngực hắn, “Lạc ca ca, sao anh lại đột nhiên trở về sớm hơn, cũng không nói một tiếng, em còn đi sân bay đón anh.”

Hắn vuốt tóc Chỉ Dao, trên mặt lộ ra nụ cười mềm mại, “Không cần công chúa đi đón anh, anh vừa xuống máy bay liền đi nơi này đón em.”

Nhìn thấy hình ảnh trước mặt, không biết vì nguyên nhân gì, trái tim đau như kim châm, nàng không rõ, nàng thật sự không rõ, vì cái gì Doãn Lạc Hàn đối xử với nàng và Chỉ Dao lại có khác biệt lớn đến thế,  hắn thật sự chán ghét chính mình như vậy sao?

“Lạc ca ca, anh đi đón em? Muốn đón em về nhà sao? Ngày mai em mới trở về có được không? Em vừa mới đến nhà Mân Mân không lâu, còn chưa có chơi đủ mà.” Chỉ Dao trừng lớn mắt, không thuận theo mà nhéo âu phục của hắn.

Mân Huyên cúi đầu, không nói không rằng, tận lực làm mình thành người vô hình, như vậy Chỉ Dao sẽ không chú ý tới vẻ mặt thống khổ lúc này của nàng.

“Trước khi đến anh đã gọi điện cho anh trai em, anh ấy nói chỉ đồng ý em ở đến khi anh trở về mới thôi, hiện tại anh đã trở về rồi, em đương nhiên cũng phải về nhà.”

Thanh âm mềm nhẹ của hắn lại ẩn chứa sự kiên quyết không thỏa hiệp, Mân Huyên nắm chặt tay, mặc móng tay đâm vào da thịt, nàng biết vì sao hắn lại như vậy, nếu tiếp tục để Chỉ Dao ở nơi này, như vậy nàng liền thoát khỏi bàn tay hắn, câu nói muốn trừng phạt nàng hắn vừa nói cũng sẽ không còn ý nghĩa nữa.

Hắn thật đáng sợ, vô luận nàng muốn thoát khỏi như thế nào, kết quả rồi cũng phát hiện mình cuối cùng vẫn rơi vào tay hắn, nàng giống như một con cá vô lực giãy dụa mãi mãi trốn không thoát thiên la địa võng hắn tỉ mỉ bố trí.

Cứ việc có chút không tình nguyện, nhưng Chỉ Dao vẫn ngoan ngoãn gật đầu, “Được rồi, Lạc ca ca, vậy anh chờ em một lúc, em đi thu dọn chút đồ, hành lý cứ đặt ở nơi này, ngày mai em bảo người hầu lại đây lấy về.”

“Chỉ Dao, mình giúp cậu.” Mân Huyên vội vàng lên tiếng, nói xong lại không nhìn bọn họ, buồn đầu chui vào buồng, nàng không muốn trong lúc Chỉ Dao thu thập lại phải tiếp tục đối mặt Doãn Lạc Hàn.

Chỉ Dao mang đồ đến cũng không nhiều, lát sau đã thu dọn xong xuôi, hai va ly hành lý đặt trong phòng khách, Chỉ Dao quay đầu kéo tay Mân Huyên, “Mân Mân, mình về trước, hành lý cứ đặt ở cậu nơi này, ngày mai…..”

“Chỉ Dao, không cần phiền toái bạn em.” Doãn Lạc Hàn nghiêng người mở cửa ra, nhất thời có vài người giúp việc nữ xuất hiện trong phòng khách.

Mân Huyên nhận ra là vài người giúp việc trong nhà Chỉ Dao, không thể tưởng tượng được động tác của hắn lại nhanh chóng đến thế, đem những người này gọi tới. Nữ giúp việc lưu loát kéo va ly hành lý xuống lầu.

Chỉ Dao lục túiLVmột thoáng, kinh ngạc kêu lên một tiếng, “Á, đồ trang điểm của mình quên mang.” Nói xong liền xoay người vào buồng trong tìm kiếm.

Vốn Mân Huyên muốn theo sau, lại bị ánh mắt sắc bén Doãn lạc Hàn trói chặt bước chân. Đợi cho Chỉ Dao đi vào nhà vệ sinh, nàng theo bản năng lùi lại mấy bước.

“Một hồi cô hẳn là biết làm như thế nào.” Hắn lạnh lẽo nghiêm mặt lại, khẩu khí cường ngạnh ra lệnh, “Nửa giờ.”

Hắn nóng lòng kêu Chỉ Dao dọn về nhà, đương nhiên nàng liếc mắt một cái sẽ hiểu ra ý đồ của hắn, hắn đang ám chỉ nàng chờ sau khi bọn họ đi rồi đi sau, thu thập này nọ trở về biệt thự, hắn chỉ cho nàng nửa giờ thời gian.

“Đồ đạc này nọ của mình thu dọn xong rồi.” Chỉ Dao chậm rãi đi ra tư nhà vệ sinh, kéo khóa túiLVlại.

Mân Huyên quay mặt nhìn khuôn mặt tinh thuần không biết gì cả của Chỉ Dao, giờ phút này nàng cỡ nào muốn giữ Chỉ Dao lại, xin cô ấy ở lại, chẳng sợ…. Cho dù ở lại một đêm, như vậy ít nhất nàng có thể an toàn vượt qua đêm nay, nhưng Doãn Lạc Hàn ở trong này, ánh mắt sắc bén đông lạnh từ sau lưng đâm thẳng vào xương cốt, nàng không thể nói ra nửa câu.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn Chỉ Dao vẫy tay tạm biệt với nàng, cô gái nhỏ kéo cánh tay hắn, biến mất ở cửa.

Tiếng bước chân ở hàng hiên dần dần đi xa, nàng nhảy dựng lên, hắn chỉ cho nàng nửa giờ, hắn bắt nàng nửa giờ sau phải quay lại biệt thự.

Nàng luống cuống tay chân bắt đầu thu thập đồ đạc, đem quần áo trong tủ nhét lung tung vào trong rương, nàng chỉ thu thập một ít đồ dùng rồi khóa cửa bỏ chạy xuống lầu.

Vẫy tay đón taxi, nói ra địa chỉ, nhìn trước mắt thời gian còn lại hai mươi phút, hỏi lái xe một chút về đường xá thời gian, trong vòng hai mươi phút đuổi tới biệt thự hẳn là không thành vấn đề.

Nàng yên tâm không ít, kết quả trên đường lại gặp kẹt xe, ước chừng tắc gần mười lăm phút, nàng nóng lòng như lửa đốt, lúc đuổi tới biệt thự đã là hơn một giờ sau đó.

~~~~~***~~~~~~

Post bù ngày hôm qua ^^

Thẻ:, , , ,

About matsuri2111

Yêu chính mình!

41 responses to “Bỏ rơi ma vương tổng tài – chương 129”

  1. lequyen says :

    tem… minh hi bat ngo thanks ban truyen hay nhung nam chinh hanh nu chinh wa ak

  2. Nhung Tran says :

    hay wa dy, dang doan gay can tg nhanh nhanh post tip nha

  3. Lam S2 Ha says :

    huhu. phong bi
    cam on nang nha. lan dau giat duoc phong bi nha nang. ta rat vui

  4. baobinhdethuong says :

    hôm nay ss làm bài ktra tốt ko?
    ^^

  5. ganhip says :

    Thank

  6. jmda says :

    lam 0n chj mjh cack gjat tem zoj *xjn cuj dau kam 0n*

  7. Heomap says :

    Nguoc ntn tiep day

  8. Trang says :

    Aaaaa hay qá mong ngóng hnay đã có hàg hihi
    Thank b nhieu lam
    Truyen cang ngay cang hayyy!!

  9. ~Sakuraky~ says :

    Mân Huyên về chậm nửa tiếng không biết hình phạt có tăng lên gấp đôi không nhỉ.
    Đọc chap này sao thấy kẻ đắp chăn bông kẻ lạnh lùng vậy.

  10. vitram says :

    ban oi sao ko post nhieu len mot chut vay

  11. Miu says :

    hay thiệt thanks c nhé ^^!

  12. shminy says :

    hay hihi… co gang nang nhe…thanks nang

  13. diepynguyet says :

    tks chi nhiu
    wo ai ni very much hehe

    • Tjeuthjen says :

      Tk tỷ.Trùi ui truyện hay quá tỷ ạ.ko bik DLH trừng phạt MM thế nào nưã.Chắc MM lành ít dữ nhiều ùi.

  14. jmda says :

    ss oj. den chuog nao thj LAC CA CA m0j het nguoc MAN MAN da? co pan nao co the chj jup mjh cach tao email va blog dx kg? mjh vao dox truyen thog qua GOOGLE. tu truoc den jo mjh kg pjt nhug thu do. *ths truoc*

  15. tuyen bentre says :

    Nói nghe nè chủ nhà,truyện này có bao nhiêu chương vậy ? t ko thich MM ở cùng với KCV chút nào hết á, nên lần này t ủng hộ anh DLH phải trừng phạt MM thật nặng vào cho bỏ tật nói dối, hihi.

  16. Thuy Duong says :

    hi Matsuri, cảm ơn nghĩa cử “tích đức cho nhân loại của bạn”, mình đang theo truyện này, mà sao số chương thì nhiều mà số chữ trong mỗi chương thì ít…đọc xong bức xức…. Đọc truyện mình thấy Mân Huyên rất khốn khổ, cùng là con gái như nhau nhưng đối xử khác nhau, nếu là mình thì sẽ rất tủi thân đó…oa oa. Nhưng mình mình đồng ý với ban Tuyền trên kia là phải phạt Mân HUyên vì tội nói dối, Lạc Ca dù có là ma là quỷ đi nữa thì đã hứa thì phải giữ lời chứ, cứ y như nói cho có…vậy là ko đc…chẹp chẹp. Như Lạc Ca có nói dối đâu (chỉ ko nói hết sự thật thôi). Comment đến đây xin hết, mong bạn Mat nhanh tay lẹ mắt cho đồng bào ấm lòng. Iu Mat!

  17. jmda says :

    ss oj. tra loj mjh dj. toj chu0g nao thj new het nguoc

  18. jmda says :

    chu0g new ty oj. toj jo uj…

  19. matsuri2111 says says :

    chi ơi post nhanh đi e mong chờ quá chết mất thui 😦 hay quá

  20. jmda says :

    ss nag oj chu0g new au?

  21. holipoki says :

    trơi ơi đau tim quá đi mất :(( bao h anh lac mí sủng chị huyên đây 129 cách 400 nàz bao lâu zậy chị matsu mỗi lần đọc xong 1 chương là 1 viên thuốc trợ tim TT____________TT chị matsu!! tình yêu của e \(n.n)/ liều thuốc trợ tim tốt nhất của e ^^! cố lên nhé chị chị uống nhiều sting zô để cóa sức khỏe post thật nhìu nhìu nhé chị ~^^~

  22. diepynguyet says :

    ay uong revite tot hon cha
    🙂

  23. ngocthanh says :

    sao lau du? du co gap phai chuyen j thi chi can cuoi thi may man se min cuoi vs ban chuc ban may man hon

  24. ngocthanh says :

    quen truyen cua cau dich minh cam thay kha la hay

  25. tamvu says :

    thaks

  26. Yvonne S Nguyen says :

    Hjx, anh thật là khủng bố quá đi a
    Thanks nàng a

  27. loveyou says :

    lần này MM nhà ta thảm rồi
    thanks

Bình luận về bài viết này