Bỏ rơi ma vương tổng tài – chương 130

Chương 130   Giá trị của một đồng

Nàng yên tâm không ít, kết quả trên đường lại gặp kẹt xe, ước chừng tắc gần mười lăm phút, nàng nóng lòng như lửa đốt, lúc đuổi tới biệt thự đã là hơn một giờ sau đó.

Mở cửa lớn, ngẩng đầu nhìn thấy chiếc xe thể thao trước cửa biệt thự, hắn đã trở lại.

Nàng không biết như thế nào cho phải, mỗi một bước đi lên phía trước đều là sợ hãi sắp hỏng mất, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?

Lần trước nàng chỉ phản bác hắn vài tiếng, hắn liền thiết kế nàng đi câu lạc bộ, đem nàng thành hàng hóa giá rẻ mặc cho người khác đạp hư.

Đó là sự trừng phạt nghiêm khắc hắn dành cho nàng, mỗi lần nàng nhớ tới vẫn toàn thân lạnh run.

Mà hiện tại, nàng ruồng bỏ lời cam đoan với hắn trước khi đi công tác, tự tiện rời đi biệt thự, hắn sẽ không bỏ qua cho nàng, hắn sẽ nhục nhã nàng hết lòng hết sức. Lần này hắn sẽ giở trò gì đây, nàng thật sự không dám tưởng tượng.

Bình thường hắn lái xe trở về đều lái vào trong ga ra, nhưng hôm nay…. Khi nàng lướt qua chiếc xe trước cửa biệt thự, một ý niệm lóe lên trong đầu, chẳng lẽ hắn lại muốn mang nàng đi câu lạc bộ sao?

Không! Nàng hoảng sợ kêu gào trong lòng, lần đó trải qua đã để lại cho nàng một vết thương không thể xóa nhòa, nếu thật sự sẽ như vậy, lần này sẽ không lại có người tới cứu nàng.

Nàng bước lên bậc thang, gió lạnh len qua lớp vải mỏng manh, cửa sổ trong suốt sát đất in bóng dáng của hắn đang chạy tới chỗ nàng, nàng biết chính mình không thể thoát khỏi.

Cho dù bây giờ chính mình xoay người chạy trốn, đứa nhỏ ở cô nhi viện sẽ ra sao? Ba ba trong ngục sẽ làm sao bây giờ? Nàng không thể ích kỷ đến nhẫn tâm vứt bỏ bọn họ.

“Đứng ở bên ngoài làm gì? Tiến vào?”

Bên tai vang lên âm thanh căm tức của hắn, cánh tay bị túm mạnh đi qua, hình như trong tay hắn nắm một vật gì đó vừa cứng vừa lạnh, nàng bị cứa vào tay đau đớn, cả người bị hắn kéo vào đại sảnh.

“Nữ nhân chết tiệt, không phải hạn em nửa giờ đến sao? Hiện tại đem va ly mang lên đi.” Hắn không kiên nhẫn gầm nhẹ, khẩu khí cứng rắn trực tiếp ra lệnh cho nàng.

Nàng cúi đầu không ra tiếng, máy móc xoay người, đi từng bước lên cầu thang.

Trở lại phòng, nàng ngơ ngác ngồi trên ghế, nàng biết hắn đang đợi chính mình, nàng không muốn đi xuống, không muốn bị hắn mang đi câu lạc bộ.

Cửa phòng ngủ đột nhiên bị đẩy ra, nàng kinh hoảng nhảy dựng lên khỏi ghế, theo bản năng lùi dần về ban công.

Nàng biết hắn chán ghét chính mình, vô tình tra tấn nàng là niềm vui lớn nhất của hắn. Nếu đây là điều hắn muốn nhìn thấy, như vậy, nàng thà rằng có tôn nghiêm mà chấm dứt tất cả, cũng không nguyện bị hắn kéo đi cho tên đàn ông khác chà đạp.

“Em chạy ra ban công làm gì?”

Hắn cởi áo khoác trên người, cổ áo hơi lộ ra vòm ngực màu đồng, quần áo trong màu đen đã được xắn lên.

“Không!” Nàng lắc lắc đầu, lui lại sau vài bước, “Anh lại muốn trừng phạt tôi như thế nào?”

“Em đang nói cái gì? Em lại đây, tôi có một thứ cho em.”

Hắn vươn tay phải về phía nàng, lòng bàn tay hình như có gì đó lóe lên, trong phòng ngủ không bật đèn, chỉ có đèn đường ngoài cửa sổ len lỏi chiếu vào.

“Ha ha… Anh muốn gạt tôi đi qua.” Nàng thống khổ cười, nhìn hắn tới gần nàng, nàng không ngừng lui về phía sau, “Tôi biết anh chán ghét tôi, anh muốn tra tấn tôi đúng không? Chắc là anh muốn diễn lại trò cũ chứ gì, đem tôi đưa cho người khác nhục nhã.”

“Chết tiệt!Chuyện kia…Chuyện kia sẽ không xảy ra nữa….” hắn phiền toái vò vò đầu,  thanh âm có chút bế tắc, “Hiện tại tôi lệnh cho em lập tức lại đây.”

Bước chân lui ra phía sau ngừng lại, lưng đã chạm vào lan can, nàng quay đầu lại, nhìn khoảng không phía sau lan can, một nụ cười nở trên khóe môi: “Nhìn thấy tôi thống khổ, anh rất vui vẻ có đúng không? Nếu đây là anh muốn, như vậy tôi sẽ thành toàn cho anh, tôi sẽ không làm anh chướng mắt nữa.”

“Em muốn làm gì?” Hắn lao nhanh về trước, nháy mắt đã nhìn ra ý đồ của nàng, tiếng nói trở nên trầm trọng: “Em muốn nhảy xuống ?”

“Đây không phải rất hợp với tâm ý anh sao?” Nàng hừ lạnh một tiếng, cả nửa người đã nhoài ra ngoài lan can, “Đủ rồi, tôi đã muốn chịu đủ hết rồi, anh yên tâm cái chết của tôi không liên quan tới anh, tôi biết bốn phía biệt thự đều trang bị camera, cảnh sát mà điều tra, anh sẽ không phải chịu trách nhiệm gì.”

“Em đang nói mấy lời ngu xuẩn gì đó? Không được làm chuyện điên rồ, đưa tay cho tôi.” Tiếng nói của hắn vẫn như cũ,  tay phải hạ xuống, lập tức đem tay trái hướng về nàng.

Có lẽ là ảo giác trước khi chết của nàng đi, nàng thế mà phát giác cánh tay kia đang run rẩy. Hắn đang sợ hãi? Không có khả năng, ảo giác của nàng càng lúc càng lợi hại.

“Mặc kệ vì lý do gì mà anh chán ghét hay hận tôi, tôi hy vọng anh có thể buông tha cho đám trẻ ở cô nhi viện, còn có cha của tôi.” Nàng nắm chặt vạt áo trước ngực, cầu xin nhìn hắn.

Đôi mắt u ám lóe lên, hắn hừ một tiếng cười nhạt lạnh lẽo, “Tôi nói cho em biết, nếu hôm nay em nhảy xuống từ nơi này, như vậy trò chơi giữa em và tôi liền kết thúc. Tờ hợp đồng của chúng ta cũng tự động không còn hiệu lực, tôi sẽ lập tức đem khối đất ở cô nhi viện đi bán đấu giá rồi kinh doanh thứ khác….”

Nàng hít vào một hơi, khuôn mặt tái nhợt phủ kín kinh ngạc, “Doãn Lạc Hàn, anh quá máu lạnh, sao anh có thể làm như vậy, tôi đã nói rồi, tôi hy vọng dùng mạng của tôi đổi lấy….”

“Mạng của em? Mạng của em trong mắt tôi không đáng một đồng.” Hắn khinh thường nhếch môi, không hề còn ý định tiến lên một bước nào, “Hiện tại tôi chỉ cho em một cơ hội, em lập tức lại đây, bằng không…”

Hắn cố ý kéo dài thanh âm, nàng nắm chặt lan can, nghiêng đầu nhìn phía dưới, nội tâm kịch liệt dãy dụa, rốt cuộc thì nàng nên làm thế nào? Vì sao ngay cả cái chết mà hắn cũng không cho nàng cơ hội lựa chọn?

Là nên lựa chọn thoát khỏi mọi thứ, hay là tiếp tục chịu hắn tra tấn, nàng biết lần này là cơ hội cuối cùng.

About matsuri2111

Yêu chính mình!

47 responses to “Bỏ rơi ma vương tổng tài – chương 130”

  1. Sún Lạnh Lùng says :

    tại sao tới khúc hấp dẫn lại hết veo thế này :((

  2. bang di says :

    thanks nàng!!11
    hồi hộp mong ngóng chap mới

  3. Tiểu Phong Tranh Vô ưu vô tâm vô phế says :

    Ố hố hố, k ngờ đc cái tem a! Lần đầu tiên lun*nhai nhai cắn cắn*

  4. Tiểu Phong Tranh Vô ưu vô tâm vô phế says :

    Ủa sao kì z? Hụt rồi. T_T. Lúc nãy k thấy ai mà *khóc, nhả tem ra*

  5. Tiểu Phong Tranh Vô ưu vô tâm vô phế says :

    Em rất là mong chờ anh Hàn sau này bị ngược lại cho biết >”o<. Hóng chap mới…

  6. Vy says :

    Hay wa ah ,nhug dok dc xju la hjt ruj ah ,chan wa …

  7. Tiểu Phong Tranh Vô ưu vô tâm vô phế says :

    Em rất là mong chờ anh Hàn sau này bị ngược lại cho biết >”<. Keke…mà có vẻ như đang bắt đầu ^^ . Hóng chap mới…

  8. ganhip says :

    Dung la den doan hay lai bi cat mat. Tac gia dung la co kha nang lam cho moi nguoi hoi hop. Haiz. Thank

  9. Miu says :

    hix hồi hộp woa’

  10. Bijou says :

    thanks nàng.
    Đọc đến đoạn này ta mong sao DHL nhanh chóng bị MH ngược lại.Hihi.

  11. bonbon says :

    ti? oi lieu MM co nhay k? Aiz hoi hop wa.

  12. Yvonne S Nguyen says :

    aaaa. Chị mừ nhảy xuống anh có nhảy theo hem???
    Thanks nàng a

  13. shminy says :

    hihi mong cho chap toi.:D thanks nang

  14. Lam S2 Ha says :

    eo oi. anh Lac yeu roi.
    Chac mung anh gia nhap cau lac bo cua may anh zai dep bi nguoc
    hihi. cam on Mat nhe.
    nang thuyet trinh tot chu?

    • matsuri2111 says :

      Anh thích chứ chưa yêu, yêu đâu có dễ thế nàng ^^
      Ta là nhóm trưởng nên mọi việc cứ đổ lên đầu ta suốt hà, cũng quen rồi ^^

  15. zjt says :

    tj joj thjt…

  16. Lam S2 Ha says :

    ho. hoi ta di hoc cung lam leader day. moi toi ta hoc thi *cui dau xin loi bo me*
    cong nhan lam nhom truong cung kha la ap luc. nhat la khi co nhieu quan diem khac nhau trong cung mot van de T_T
    Nghung ta nghi do cung la moi truong de cho minh ren luyen. vi cuoc song khong phai luc nao cung mau hong
    ta chuc nang thanh cong. ing

  17. ~Sakuraky~ says :

    Ô có người sợ hãi khi Mân Huyên định nhảy lầu kìa. thi thoảng cho anh một vố thế này cho đỡ bức xúc. Con giun xéo mãi cũng quằn.

  18. haithu84 says :

    thank ban nhieu

  19. zjt says :

    tj oj h0m nay 2 chua nha…….

  20. baobinhdethuong says :

    ui
    ss a
    e chờ ss vào h này ngày mai nha
    ^^
    liệu c ấy có tự tử thật ko?

  21. canhcam says :

    MM có nhảy k đây??? thank nàng

  22. gada says :

    thanh nag nha. Tnax co chap moj lun ah nag. A han tag nhan ah

  23. Tjeuthjen says :

    Tk ty.truyen hay lam

  24. mai ha says :

    chị này có nhảy xuống nhưng chỉ bị gãy chân thôi, hihi

  25. Tiểu Phong Tranh Vô ưu vô tâm vô phế says :

    Ômô ò.ó, 400 chương a! Bi h mình còn chưa bò đc nửa đoạn đường nữa. Z nà còn ngược dài dài, haha, tội chị MH, sau này CD mà biết đc chắc là chị khổ lắm. Haiz, em nghĩ ngay từ đầu thà chị í nói ra lun cho rầu. Mà níu z thì k có truyện cho mềnh đọc =”= .Sau này vỡ ra thì mất lun tình bạn. Cơ mà k biết sao em cảm thấy tính tiểu thư của chị Dao như là tạo thêm gánh nặng trói buộc chị Huyên. K biết có ai thấy giống em k chứ em thấy z, chắc tại thương nữ 9h cho nên thế. >”< . Hum nay có truyện hơm ta?

  26. Thuy Duong says :

    Matsuri a`, bạn học ngành gì mà thuyết trình nhiều vậy, nếu ko quá khó bạn đưa bài thuyết trình đây mình làm giúp cho…để bạn có thời gian post truyện…mình học ĐH ngành tài chính-hiện là năm 2. Nghe bạn nói 400 chương nhuệ khí của mình teo hẳn, Bạn cần mình giúp gì ko, trình độ của mình ko tồi lắm…mình ko thik chờ đợi lắm, nên muốn bắt tay vô giúp đỡ, chứ cứ đợi…đợi…ôi chả bik ngày nào tháng nào mới thấy hạnh phúc…haha. Dịch truyện hay làm bài cũng được, chỉ cần là tiếng anh (tiếng việt càng tốt)thì ok, chứ mấy thứ tiếng khác mình mù a`… Bạn cố giữ gìn sức khỏe để tiếp tục tích đức nha!

  27. dinhthithuhien says :

    chuyen nay dai nhu vay, nang co the post 2tap/1lan k?

  28. Ỉn Choco says :

    sao mn cứ hỏi bn chương để làm j chứ?
    h thì sướng rồi, cứ ngồi mà đếm ngược chờ tới hồi kết
    sao k như e mù mờ cho xong, đỡ phải thấp thỏm lo âu

  29. Ỉn Choco says :

    có khi nào DLH đang định tặng nhẫn, hay vòng cổ cho MM k nhỉ ???

Bình luận về bài viết này