Bỏ rơi ma vương tổng tài – chương 132

Chương 132   Mê man ba ngày

Hình như ngủ lâu lắm, từng bộ phận trên cơ thể đều phát ra kháng nghị, nàng còn chưa mở to mắt, đã cảm giác được hình như có mùi hoa tươi mát bay vào khoang mũi.

Có lẽ đến thiên đường rồi, trong tưởng tượng của nàng, chỉ có đặt mình trong thiên đường, mới có loại cảm giác ngay cả hô hấp cũng trở nên tự do tự tại tại này.

Nàng lập tức muốn nhìn thiên đường như thế nào, đập vào mắt là trần nhà trang hoàng tinh xảo, đem tầm mắt chuyển dời tới nơi khác, tất cả bài trí đều quen thuộc như vậy, nơi này là phòng của nàng trong biệt thự.

Nàng nhớ rõ ràng nàng nhảy xuống từ lầu ba cơ mà, sao lại có khả năng ngủ an ổn trên giường được? Nàng kinh ngạc thở gấp, tay trái vừa định chống thân thể, đau đớn liền theo cánh tay truyền đến, quay đầu nhìn cánh tay trái của mình, mặt trên thế nhưng bị quấn một tầng băng rất dày.

Sao lại thế này? Nàng không thể lý giải tình cảnh hiện tại của mình, ngẩng đầu nhìn đến một khuôn mặt tươi cười xa lạ, “Tiểu thư, cô tỉnh rồi.”

“Cô…. Cô là ai?” Nàng nhìn chằm chằm cô gái xa lạ trước mặt, thử muốn chống đỡ thân thể ngồi dậy, cuối cùng vẫn phải nhờ cô gái kia giúp đỡ lấy gối đầu đặt sau lưng.

“Tiểu thư, tôi là y tá chăm sóc cho cô.”

Nàng nghĩ chính mình nghe lầm rồi, không xác định được phải nhắc lại một lần, “Y tá?”

“Đúng vậy, tôi là y tá được Doãn tiên sinh mời đến chuyên môn chăm sóc cô. Tiểu thư, cô thật may mắn đó, trượt chân từ ban công lầu ba ngã xuống, kết quả phía dưới là mặt cỏ, người cô không bị thương nặng, chỉ là cánh tay có điểm gãy xương.”

Thì ra nàng không chết? May mắn? Sao mà nàng lại cảm thấy mình rất xui xẻo, nhảy lầu tự sát, muốn tìm kiếm giải thoát, ngay cả ông trời cũng không cho nàng cơ hội này.

“Ngượng ngùng, cô đi đi, tôi không cần y tá.” Nàng lạnh lùng nói xong, tiếp tục nhìn ra ngoài cửa sổ, trượt chân ngã xuống từ ban công, đây là lý do hắn bịa ra nói với bên ngoài, đây thật đúng là một lý do tuyệt hảo.

Cô gái cười cười theo lệ thường, “Tiểu thư, Doãn tiên sinh nói, tôi được ngài ấy mời tới, chỉ có ngài ấy mới có quyền quyết định tôi đi hay ở.”

Xem ra hắn biết sau khi nàng tỉnh lại chắc chắn sẽ đuổi y tá đi, cho nên cố ý nói trước như vậy.

Đáng giận! Nàng nắm chặt góc chăn, lớn tiếng mắng thầm hắn mấy ngàn mấy vạn lần trong lòng. Nghĩ rằng mời một y tá lại đây là có thể vứt bỏ được những thương tổn hắn gây cho nàng sao? Hay lại là một âm mưu khác mà hắn bày ra?

Doãn Lạc Hàn, mặc kệ anh làm thế nào, tôi quyết định không bao giờ tin tưởng anh nữa.

Qua một hồi lâu, nàng chậm rãi bình phục một chút tâm tình, quay lại nhìn đến cô gái ngồi ở bên giường, khuôn mặt lộ ra vẻ quẫn bách, “Vừa rồi tôi nói có chút… Ách… Tóm lại thực xin lỗi.”

Cô gái lắc đầu, cười thoải mái, hiển nhiên không để ở trong lòng, “Cô không cần giải thích, tôi lý giải tâm tình của cô, sau khi tỉnh lại nhìn thấy chính mình bị thương, bệnh nhân nhất thời không thể nhận, tình huống thế này tôi thường xuyên gặp được.”

Mân Huyên hạ mi mắt không nói gì, cẩn thận hồi tưởng lại tối hôm qua nàng  cảm thấy chính mình lúc ấy chính mình thật có chút lỗ mãng, nhưng mà dưới tình huống bị bắt buộc như thế, nàng nghĩ bất luận kẻ nào cũng sẽ có phản ứng cực đoan đi.

“Tiểu thư, về sau tôi chính là y tá của cô, cô gọi tôi làTiểuNhu được rồi.” Cô gái cười rộ lên có hai núm đồng tiền, nhẹ nhàng đứng lên, ” Cô nằm xuống trước, tôi đi đổ chén nước cho cô.”

Mân Huyên miễn cưỡng gật gật đầu, nàng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, thật ra đêm đó hắn nói đúng lắm, nàng ở trong lòng hắn không đáng một đồng. Nàng tự sát mà chết, hợp đồng sẽ không còn hiệu quả, như vậy mảnh đất của cô nhi viện hắn sẽ bán cho người khác, nhờ đó mà thu được một số tiền lớn.

Hắn tính toán cũng thật chu toàn, nàng hơi nghiêng người, cánh tay trái bị thương tận lực bất động, điều chỉnh lại tư thế ngồi. Nàng sẽ không như hắn mong muốn, nếu nàng trải qua đại nạn mà không chết, như vậy chứng tỏ trời cao đã tiếp thêm dũng khí cho nàng, nàng sẽ càng thêm kiên cường.

Không phải sắp qua hai tháng sao? Mười tháng còn lại sẽ không quá dài lâu, nàng phải cắn răng tiếp tục chống đỡ.

TiểuNhu bưng chén nước đi đến, lúc này di động trong túi cô ấy vang lên, nhất thời chân tay hoảng loạn đem chén nước đặt xuống tủ đầu giường, lấy điện thoại di động ra định ấn ngắt.

Mân Huyên nhìn cô đỏ mặt, săn sóc ra tiếng, “TiểuNhu, đừng lo, cô tiếp đi, tôi sẽ không nói.”

Nàng biết từng ngành nghề đều có quy củ của nó.TiểuNhu là y tá chắc chắn cũng có luật lệ của mình. Bây giờ đang là giờ làm việc, vì tránh không quấy rầy đến bệnh nhân nghỉ ngơi, di động hẳn là không thể vang.

“Cảm ơn cô.”TiểuNhu cảm kích nhìn nàng một cái, cầm lấy di động tự giác chạy ra ban công tiếp nghe.

Nàng giương mắt nhìn đồng hồ treo tường trên tường, ba giờ bốn mươi phút, không biết chính mình mê man mấy ngày rồi, cũng không biết hôm nay là ngày mấy, đêm đó nàng nhớ rõ bảy giờ phải đi đón Kim Chính Vũ, nhưng mà nàng….

Đột nhiên nhớ tới di động của mình, nàng cố gắng hết sức dùng cánh tay phải chống thân thể muốn xuống giường, lúc nàyTiểuNhu đã nghe xong điện thoại, cô ấy chạy tiến vào, vội vàng đỡ nàng lại nằm xuống.

“Tiểu thư, cô muốn làm gì? Thân thể của cô còn suy yếu, có chuyện gì cô bảo tôi giúp là được.”

“Tôi muốn tìm di động của tôi.”

Nàng dời tầm mắt, nhìn thấy ba lô còn ở trên sô pha, chỉ vào, “Cô mau giúp tôi lấy lại đây, ở trong ba lô của tôi.”

TiểuNhu nhanh chóng lấy điện thoại di động trong ba lô đưa đến đây, nàng dùng tay phải nhận lấy, vừa thấy màn hình, thì ra đã hết pin từ lâu.

Nàng vừa lấy một cục pin khác vừa hỏi: “TiểuNhu, tôi mê man bao lâu?”

“Ừm, hôm nay là ngày thứ ba.”TiểuNhu suy nghĩ một lát rồi trả lời.

Ba ngày, đã ba ngày rồi, nàng nói thầm, cho dù ba ngày nàng không đi học, nhưng chương trình học nàng đã xem qua trước, không cần lo lắng, công việc buổi chiều ở cửa hàng bánh ngọt đã bị Doãn Lạc hàn phá hủy, cũng không cần đi.

Biến mất ba ngày chắc là không có ảnh hưởng lớn, nàng dùng một tay đổi xong pin cho di động, nhưng cục pin này cũng không còn điện, đành phải nhờTiểuNhu giúp sạc điện.

“Cô đói bụng rồi chứ, ba ngày chưa ăn gì. Phòng bếp đã sớm làm tốt, tôi đi hâm nóng lại một chút rồi mang đên cho cô.”TiểuNhu nhẹ nhàng chạy ra ngoài.

Thẻ:, , , ,

About matsuri2111

Yêu chính mình!

34 responses to “Bỏ rơi ma vương tổng tài – chương 132”

  1. Trang says :

    Ui chưa đọc nhg re luôn 🙂 lần đầu là cmm thứ 2 . K biết tem tem ntn
    Thank b nhiều :xxx

  2. hoatranlucnu says :

    hụt tem rùi, nhưng thanks nàng nhìu nhìu nhé :))

  3. Tiểu Phong Tranh Vô ưu vô tâm vô phế says :

    Anh đi đâu mất tiêu rồi a?

  4. xda says :

    hihi. cm thứ 5. co gang mai moi som dc thế

  5. xda says :

    thank ss nhiu

  6. tamvu says :

    thaks

  7. heo con says :

    truyen hay wa!ko pjt ket thuk ntnao?hj

  8. Yvonne S Nguyen says :

    Ây da. Ta tiếp tục chờ đời. Kakaka.
    Thanks nàng ùi a

  9. sisi says :

    thanks. hoihop mong moi

  10. sisi says :

    ma nag oi tr co bn chuong vay. co pai tr nay co ten tieng han la huu dieu ma vuong tong tai pai hem nag? ta doc cha hieu j ca.cu pai ngay ngay vi vu cuoj con nokia 2700 wa nha nag nen ta mong moi nag nhju lem day.co gag nua nhe nag

  11. Bijou says :

    thanks nàng.

  12. ganhip says :

    Dung la dai nan k chet thi co phuc lam day

    • Tiểuthiên says :

      Tk tỷ.Ông Hàn sắp bị ngược chưa vậy tỷ?em đang mong ngóng từng h,phút,giây MM tỷ cho ổng bit tay

  13. canhcam says :

    nhảy từ tầng 3 xuống mà chỉ gãy tay thui. MM cũng may thiệt đó. thank nàng

  14. Tiểu Lục says :

    đọc mấy chương này hay quá đi mất, chắc từ giờ là chị MM quay qua ngược anh Hàn rồi, mong đợi quá đi, thank Suri nhiều

  15. shminy says :

    tinh roi….chet la het chuyen day….ko cho nu chinh chet khi chua nguoc duoc a Han chut nao a…..ko phai se uong lam sao….cac chi em dau de bi bat nat nhe?

  16. ThuyDuong says :

    Matsuri a`, bạn học ngành gì mà thuyết trình nhiều vậy, nếu ko quá khó bạn đưa bài thuyết trình đây mình làm giúp cho…để bạn có thời gian post truyện…mình học ĐH ngành tài chính-hiện là năm 2. Nghe bạn nói 400 chương nhuệ khí của mình teo hẳn, Bạn cần mình giúp gì ko, trình độ của mình ko tồi lắm…mình ko thik chờ đợi lắm, nên muốn bắt tay vô giúp đỡ, chứ cứ đợi…đợi…ôi chả bik ngày nào tháng nào mới thấy hạnh phúc…haha. Dịch truyện hay làm bài cũng được, chỉ cần là tiếng anh (tiếng việt càng tốt)thì ok, chứ mấy thứ tiếng khác mình mù a`… Bạn cố giữ gìn sức khỏe để tiếp tục tích đức nha!

    • matsuri2111 says :

      Ha ha, cám ơn bạn, đúng là năm ba thì mình phải làm rất nhiều bài tập lớn (nhưng có vẻ không nhiều bằng các bạn học kinh tế đc ha), nhưng về chuyện giúp đỡ thì mình thích làm một mình hơn (Mình có vẻ kém ở khoản làm theo nhóm, không hiểu sao mình làm một mìn thì OK nhưng chỉ cần có thêm một người trở nên thì bắt đầu lộn xộn, T^T). Bạn thông cảm nhé.
      Còn về chuyện bộ này quá dài thì mình nghĩ, bạn có thể cách mấy ngày vào đọc một thể, vì mình ko thể làm nhanh đc.
      Thông cảm nhé ^^
      Một lần nữa cám ơn bạn rất nhiều ^^

  17. Tiểuthiên says :

    Mỗi ngày em phải chiến đấu vs cả đống bài vở nhưng mà chỉ cần trước khi ngủ,em đc đọc truyện này là em vui rồi.Em sắp thi nên bỏ đọc truyện rồi nhưng truyện này thì em ko bỏ đc.Mỗi ngày tỷ post 1 ch là em mãn nguyện rùi nhưng mà tỷ cố gắng post mỗi ngày nha tỷ.Năn nỉ tỷ đấy(mắt long lanh chớp chớp).Nó là thú vui còn lại cuả em đấy

  18. diepynguyet says :

    chac post moi ngay la nguyen vong lon nhat cua mien hien tai.hihi dung trach e nha ti? tai truyen hay wa.
    tks ty? trc
    tinh yeu wua? e 🙂

  19. Lam S2 Ha says :

    mamg lag qua bjo ta moi comt duoc. hihi
    hom nay ta khong biet noi j. tai tu tuong cua ta van bi anh huong cua bo truyen moi doc xong.ing. cam xuc rat lan lon
    can on nang nha

  20. banhmikhet says :

    Thanks nàng nha

  21. Lam S2 Ha says :

    ta doc Dong Cung cua Phi Nga Tu Ton nang ah. thay day dut lam. ta chi co Doc convert thoi ma da thay dau long lam roi nang ah
    co ban Schan07 dang edit truyen nay. neu nang co hung thu thi thu tim doc xem sao
    ta thi van bij am anh suot. Dang o thien duong ma tac gia dap cho mot phat rot xuong luon dia nguc

    • matsuri2111 says :

      Mẹ kế Phỉ thì ta chỉ đọc mỗi Thiên sơn mộ tuyết ah, đấy là vì đọc trước phiên ngoại á, thấy HE nên mới đọc, còn đâu cứ thầy mẹ Phỉ là ta chạy T_T

  22. Lam S2 Ha says :

    uh. ta cung dan do lam moi dam doc. nhung khong sao nho Dong Cung ma ta thay may truyen SE bjo chang la j ca SE , OE bjo ta doc duoc het.
    me ke cong nhan la ac that
    the ma ta cung dam dau vao may ho nha me ay roi
    lan nao cung mai moi ngoc len duoc
    Thien son mo tuyet hay Doi nay kiep nay la *con roi* cua me day. len moi co HE

Bình luận về bài viết này